Hiển thị các bài đăng có nhãn giáodục. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn giáodục. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 20 tháng 8, 2012

Bảo tàng tuyệt đẹp, "chưa nổi tiếng" tại Việt Nam

Đây là một trong những bảo tàng đáng xem nhất ở Việt Nam- với các hiện vật quý, được trưng bày rất chuyên nghiệp và quy củ.

TIN BÀI KHÁC
Hà Nội kém phát triển nếu lấy bảo tàng làm thước đo

Bảo tàng Hà Nội: Khánh thành rồi... dang dở

Bao cấp + bảo tàng = trì trệ

Hiện có sự khủng hoảng với các bảo tàng

1/3 sinh viên bảo tàng ngủ trên giảng đường

Kỷ lục bảo tàng vũ khí cổ tư nhân lớn nhất VN
Bảo tàng vũ khí cổ  (Worldwide Arms Museum) do ông Robert Taylor (quốc tịch Anh) và vợ là bà Nguyễn Thị Bông sáng lập tọa lạc trên con dốc quanh co dẫn đến ngọn hải đăng nổi tiếng của thành phố Vũng Tàu.

Bảo tàng nằm trong tòa biệt thự rộng hơn 300m2 mặt nền, tổng diện tích sử dụng khoảng 1.500m2. Mở cửa khai trương từ đầu năm 2012, nhưng đến nay, lượng khách tham quan bảo tàng chủ yếu là người nước ngoài. Sau hơn 7 tháng hoạt động, người bảo vệ cho biết, ngày đông khách có khoảng 100 người ghé thăm. Dường như có rất ít người Việt biết đến địa điểm tham quan đặc biệt này.

Có mặt tại thành phố Vũng Tàu, phóng viên hỏi chuyện nhân viên khách sạn, nhân viên nhà hàng, tài xế taxi và cả tổng đài điện thoại... nhưng không ai trong số họ biết đến bảo tàng vũ khí cổ nằm tại số 14, đường Hải Đăng.

Bảo tàng vũ khí cổ tại thành phố Vũng Tàu

Một số tờ báo lớn tại Việt Nam từng có bài viết nhắc đến bảo tàng vũ khí cổ, tuy nhiên độ phủ thông tin có vẻ như chưa đủ rộng để nhiều người Việt biết đến. Hoặc giả, tham quan một bảo tàng trong lịch trình du lịch không phải là thói quen của người Việt?

Vé vào cửa tham quan là 50.000 Đ cho người lớn. Nhưng quả thực rất đáng đồng tiền.

Bỏ qua những tranh cãi gần đây về việc ly dị của cặp vợ chồng Anh - Việt là chủ sở hữu của bảo tàng, hay việc bán vé tham quan là được phép hay không được phép; du khách có thể dành ít nhất 1 tiếng đồng hồ để nhìn ngắm tận mắt 500 hình nộm với kích thước bằng người thật - khoác trên mình những bộ quân phục tuyệt đẹp và chi tiết; hơn 1.200 cây súng, 1.000 cây gươm cổ với lịch sử và cả những câu chuyện đi kèm... Du khách cũng có thể yên tâm với sự nhiệt tình và kiến thức của những người hướng dẫn bảo tàng, dù không tốt nghiệp đại học chuyên ngành bảo tàng, nhưng đã được tập huấn khá tốt trong quá trình làm việc.

Quân phục của những chiến binh châu Phi

Không gian 1.500m2 tại bảo tàng gợi nhớ bộ phim "Night at the Museum" nổi tiếng năm 2006. Rốt cục thì diễn viên điện ảnh Ben Stiller hoàn toàn có thể có mặt trong một không gian tương tự tại Việt Nam, với hình ảnh tưởng tượng của quân đội xưa cùng 500 chiến binh cổ đại, đa sắc tộc.

Cùng với những bộ sưu tập thật sự quý hiếm (như cây súng cổ của Hà Lan - chỉ có 2 cây như thế trên thế giới), bảo tàng tư nhân này cũng được đánh giá cao bởi có sự sắp xếp không gian trưng bày khá khoa học.

Tầng 1 dành cho thời kì cổ đại đến Trung cổ với các chiến binh Viking, Spartan, Trung Quốc, các samurai và shogun - tướng quân Nhật Bản, quân đội La Mã, quân Hoplite, các chiến binh thập tự chinh (người Anh, người Tây Ban Nha, người Đức), những võ sĩ giác đấu, một số thanh gươm và súng của người Mường (Việt Nam) ở thế kỉ 19 ... Người ta có thể thấy sự tái hiện cả một lịch sử của quân đội nhiều quốc gia trên thế giới.

Hình nộm bằng người thật của quân đội Anh và những cây súng hỏa mai được sưu tập công phu

Tầng 2 dành cho quân đội Anh bởi sự yêu mến của người chủ sở hữu dành cho quê hương mình. Robert Taylor dành không gian trưng bày cho những người đưa thư, người thổi kèn hiệu, lính đánh bộ, kỵ binh Anh, thủy quân, kỵ binh của Nữ hoàng. Ở đây cũng trưng bày các cây súng côn, súng lục, súng trường, súng hỏa mai... của Anh, Pháp, Đức, Hà Lan,... thế kỉ 17,18 và 19.

Những cây súng trường của giới quý tộc, với báng súng được chạm khắc cầu kì

Ở khu sàn lệch tầng 2, và toàn bộ tầng 3, quân đội Châu Âu được dành nhiều không gian hơn với sự xuất hiện của những người lính Pháp, Nga, Thụy Điển, Phần Lan... Trang phục của lính hoàng gia Nga gây ấn tượng với sự phong phú và những chiếc mũ kiểu cách không kém quân đội hoàng gia Anh. Những khẩu hỏa mai của tầng lớp quý tộc Châu Âu được trưng bày khoe phần báng súng được khảm khắc rất cầu kì.



Để xây dựng bảo tàng này, anh Lợi - người hướng dẫn - cho biết, ông Robert Taylor đã lấy lại nhiều hiện vật ông cho mượn tại các bảo tàng trên thế giới mang về Việt Nam. Hiện nay, tại bảo tàng chỉ đủ không gian trưng bày khoảng 1/3 tổng số vũ khí, trang phục mà ông Taylor có. Và bảo tàng đang được mở rộng, xây dựng tiếp để có thể trưng bày nốt số hiện vật còn lại.

Khi phóng viên hỏi về các biện pháp an ninh cho bảo tàng, hướng dẫn viên chia sẻ,  an ninh của bảo tàng được đảm bảo bởi một công ty chuyên về an ninh ở nước ngoài. Hơn nữa địa thế khá hiểm trở của tòa biệt thự (nằm trên đường độc đạo lên dốc) cùng với các khu vực quân sự của quân đội Việt Nam đóng xung quanh... là một vài yếu tố quan trọng đã được tính đến.

Ông Robert Taylor là người Anh định cư tại Vũng Tàu từ năm 1991. Từ năm 19 tuổi, ông đã say mê và tìm kiếm sưu tầm các loại vũ khí quân trang, quân dụng thời xưa của quân đội các nước, đặc biệt là Châu Âu. Khi về hưu và lập gia đình với bà Nguyễn Thị Bông, ông quyết định xây dựng một bảo tàng tư nhân về vũ khí cổ tại Vũng Tàu.  Ông mất đúng 20 năm để xin giấy phép, xây dựng bảo tàng và mang hiện vật về Việt Nam.

Có thể nói, bảo tàng vũ khí cổ là một trong những bảo tàng quý giá nhất tại Việt Nam hiện nay về quy mô và giá trị bộ sưu tập. Từ bảo tàng tuyệt đẹp, thú vị nhưng vắng khách này, những người quan tâm tiếp tục phải đặt ra câu hỏi về khả năng và trình độ xây dựng các chiến lược quảng bá du lịch, phổ cập thông tin đại chúng... tại thành phố Vũng Tàu, Việt Nam.


Clip "Tham quan bảo tàng vũ khí cổ"

Một số hình ảnh về hiện vật của bảo tàng:

Những người lính Spartan cổ đại

Các shogun và samurai Nhật Bản (tay trái) - quân đội Mông Cổ (trước mặt)

Đội quân thập tự chinh (trước mặt)

Võ sĩ giác đấu

Bộ áo giáp này nặng khoảng 50 kg

Kiếm của dân tộc Mường - thế kỉ thứ 19

Súng trường Châu Âu thế kỉ 17, 18, 19





Súng dành cho giới quý tộc Châu Âu

Súng lục

Trang phục của thủy quân Anh




Quân đội hoàng gia Pháp

Trang phục quân đội hoàng gia Nga (1)

Trang phục quân đội hoàng gia Nga (2)


Cận cảnh một bộ trang phục của quân Pháp


Một người lính kèn hiệu


Và cây kèn của anh ta


Một người lính kèn hiệu của hoàng gia Anh, với trang phục được dệt sợi pha vàng

Mũ của các vị tướng

Giới quý tộc Châu Âu






Hình ảnh không gian trưng bày trong bảo tàng

  • Vân Sam
    Ảnh: Angellittlefire
  • nguồn: http://vietnamnet.vn/vn/van-hoa/84822/bao-tang-tuyet-dep--chua-noi-tieng-tai-viet-nam.html

Thứ Năm, 24 tháng 5, 2012

Tuyệt lạ những hộp cơm trưa của trẻ em Nhật

Trẻ em mang cơm hộp đến trường là hiện tượng phổ biến ở nhiều nước trên thế giới, tuy nhiên, những hộp cơm trưa do các bà mẹ Nhật Bản chuẩn bị cho con đến trường đong đầy yêu thương và kỳ công đến kinh ngạc.

Trong văn hóa ẩm thực Nhật, hình thức của món ăn được coi trọng hàng đầu. Văn hóa này thấm sang cả những hộp cơm trưa (bento) mà người Nhật mang theo mỗi ngày.

Với những hộp cơm dành cho trẻ mang đến trường, các bà mẹ Nhật còn cầu kỳ hơn nữa, biến nó thành một tác phẩm nghệ thuật hấp dẫn với trẻ em. Thậm chí có bà mẹ mất hai giờ đồng hồ cho việc trang trí.

Dưới đây là những hình ảnh hộp cơm của trẻ em được làm bằng cả tấm lòng yêu thương của người mẹ Nhật dành cho con cái, đa dạng từ hình ảnh các con vật dễ thương đến hình ảnh người nổi tiếng. Nguyên liệu sáng tạo từ những thực phẩm hàng ngày như cơm, rong biển, các loại rau và trứng luộc.




























  • Hương Giang (Tổng hợp từ BBC, New York Time, cutestfood.com)
  • nguồn: http://vietnamnet.vn/vn/giao-duc/72864/tuyet-la-nhung-hop-com-trua-cua-tre-em-nhat.html

Thứ Tư, 25 tháng 5, 2011

110525- Cô ơi, giả dối vẫn ngang nhiên ở trường...

Bức thư của em học sinh Phạm Thị Mẫn không chỉ là những sự thật phũ phàng trong việc giảng dạy và học Văn, mà còn đưa ra câu hỏi nhức nhối trong môi trường sư phạm.

VietNamNet xin giới thiệu tới độc giả phần 2 của bức thư “đặc biệt” này, đăng trên báo Văn nghệ Thái Nguyên, số 8/2011.

Hình minh họa. Ảnh: Lê Anh Dũng

Phần 1: Nhức nhối tâm thư trò gửi cô dạy Văn

Cô kính mến!

(…) Thưa cô, cuộc vận động “Nói không với tiêu cực” liệu có trở thành một khẩu hiệu trống rỗng hay không, khi đã và đang có quá nhiều điều hoàn toàn không hay chút nào vây lấy chúng em, từ học hành đến thi cử, từ tiếp thu kiến thức đến sử dụng kiến thức?

Trường học lẽ ra phải là nơi chúng em được học những điều tốt đẹp nhất thì tại đây, sự giả dối vẫn ngang nhiên diễn ra, không biết bao giờ mới chấm dứt?

Trường học lẽ ra phải là nơi chúng em được học những điều tốt đẹp nhất            thì tại đây, sự giả dối vẫn ngang nhiên diễn ra, không biết bao giờ mới            chấm dứt?

Giờ học ầm ầm như cái chợ vẫn được điểm 10 vì thày cô nể nhau. Một số thày cô thực tập lên lớp còn lúng ta lúng túng, thậm chí dạy sai cả kiến thức, nhưng nghe thày Hiệu trưởng công bố kết quả xếp loại thì vẫn thấy những thầy cô ấy đạt loại xuất sắc! Hàng ngày thày cô sa sả mắng học trò dốt nát, nhưng cuối năm vẫn cứ 70% học lực khá giỏi, 90% hạnh kiểm tốt, tốt nghiệp vẫn 100%.

Thày cô luôn dạy chúng em phải trung thực, nhưng trước khi thi tốt nghiệp, thày cô lại dặn phải gây thiện cảm với giám thị, nếu là bạn trường mình thì phải “giúp đỡ”, nhưng với trường ngoài thì tuyệt đối không để cho “người ta” nhìn bài. Tại sao lại thế hả cô?

Sau ba năm học và thi thoảng trở lại trường, em thấy càng ngày trường mình càng được xây dựng đàng hoàng, to đẹp. Nhưng em thấy đắng lòng khi cảm nhận được mỗi viên đá lát, mỗi vườn cây đều thấm đầy mồ hôi, nước mắt.(..) Đóng góp của phụ huynh thì nhiều thế, mà thật lạ lùng - em nói điều này mong cô đừng cho là em quá chi tiết - đến một cái nhà vệ sinh sạch sẽ một chút cho tụi học trò chúng em, nhà trường cũng không có nổi.

Để đến nỗi, cái việc cực chẳng đã là phải đi vệ sinh ở các khu WC không thể bẩn thỉu hơn, đã luôn là nỗi ám ảnh kinh hoàng của biết bao nhiêu thế hệ học trò…

Chúng em không biết nhiều, nhưng cô từng bảo rằng, tiền phụ huynh “giúp đỡ” nhà trường nào có đáng kể gì. Ban Giám hiệu phải sấp ngửa đi “xin” các doanh nghiệp, các nhà tài trợ. Và cũng vì thế nên năm nào lớp chọn cũng phải có vài suất “ngoại giao”, dù điểm “đầu vào” của các bạn ấy còn thua xa điểm chuẩn. Nhập lớp rồi, mấy bạn ấy được đi học mà không thèm học, bỏ học và trốn học đi chơi điện tử như cơm bữa. Trong khi bao nhiêu bạn khát khao được đến trường, chỉ vì điểm thi thấp mà đành rẽ cuộc đời sang ngả khác, chấm dứt ước mơ học hành.

Em còn nhớ trong buổi sinh hoạt lớp, bạn Thành đề nghị chuyển toàn bộ số tiền mua quà mừng ngày 20-11 cho đồng bào miền Trung, có bạn quát rất to: “Mày ngu thế!” Bạn Thành bảo: “Em xem ti vi, thấy người ta không có mì để ăn, không có nhà để ở, trường mình tổ chức 20-11 hoành tráng thế để làm gì?”

Cô lúng túng vài giây rồi từ tốn giải thích: “Việc nào ra việc ấy em ạ, em muốn ủng hộ bao nhiêu cũng được, còn đây là việc chung của trường, mình không bỏ được”. Cô đã tìm ra “chìa khóa” giải quyết vấn đề, vừa thỏa mãn ý kiến của học trò, vừa không làm hao hụt phần “quà 20-11” của các thày cô…

(…) Ở lớp 10A6, bạn Tú gan lì nhất, kiên quyết không theo lớp học thêm, thì trong buổi học cuối kì I, cô giáo chủ nhiệm đã đề nghị gặp riêng và không cần giấu giếm nữa: “Nếu em không theo được phong trào của lớp thì thôi, gia đình nên cho em chuyển sang lớp khác!”. Bạn ấy ngồi khóc.

Chúng em thương bạn lắm và bảo: Thôi, cần gì, đã thế thì chuyển đi! Nhưng rồi biết chuyển đi đâu hả cô? Lớp nào cũng thế thôi, cùng một gầm trời này... rồi trường nào cũng vậy! Bạn Tú đành chấp nhận nộp tiền oan chỉ đến lớp ngồi cho cô điểm danh. Bạn không vào đầu thêm được chữ nào, vì ở nhà đã có anh trai học ở trường chuyên dạy cho bạn rồi!

Có thày cô còn “hướng dẫn” chúng em rằng: “Sau ba năm học dưới mái trường này, các em như bầy chim đã đủ lông đủ cánh sắp bay xa, chúng ta phải thể hiện niềm biết ơn với các thày cô, biết ơn các bác bảo vệ, lao công, người phụ trách y tế học đường, thày dạy quân sự, cô dạy hướng nghiệp, các thày cô trong Ban Giám hiệu...”. Thế là số tiền “biết ơn” đó tăng lên biết bao nhiêu lần để mua thêm mấy chục suất quà!

Chưa kể, lớp nào cũng phải có thêm một thứ gì đó “to to” nữa để “kỉ niệm” nhà trường. Các thày cô đi đâu cũng khoe: “Học sinh trường mình chu đáo, hiếu nghĩa, có trước có sau!” Các cô chủ nhiệm thì mát mặt! Chỉ các bạn con nhà nghèo là phải cắn răng mà chịu đựng thôi cô ạ.

Đã có lúc, em đau xót nghĩ đến đề văn mà cô đã ra cho lớp, tập quán xấu            ban đầu là khách qua đường, sau nó ở chung nhà và trở thành chủ nhà khó            tính… Cô có thấy là những bài học đó vô tình đã được “ứng dụng” vào cô            rồi không?

Cô của em thì không phải là người tham, em biết rõ như vậy. Nhưng dần dà em nhận thấy, những phẩm chất tốt đẹp mà em đã từng cảm nhận ở cô cũng ngày một hao mòn. Em nhớ hồi đầu, phát hiện thấy phong bì của phụ huynh khéo léo gài trong bó hoa, cô đỏ mặt và tìm cách trả lại. Sau rồi tình trạng không thay đổi, không thấy cô trả lại lần nào nữa.

Đã có lúc, em đau xót nghĩ đến đề văn mà cô đã ra cho lớp, tập quán xấu ban đầu là khách qua đường, sau nó ở chung nhà và trở thành chủ nhà khó tính… Cô có thấy là những bài học đó vô tình đã được “ứng dụng” vào cô rồi không?

(…) Em chưa một lần dám nói “hỗn” với cô, vì em không muốn làm cô buồn. Nhưng nếu không vượt qua mặc cảm để viết bức thư này, thì em lại vô cùng day dứt. Từ nơi xa xôi, em nhớ cô, nhớ nhà buồn đến khóc. Em thấy mình có lỗi thật nhiều. Nhưng, dù cô có mắng mỏ, hay không coi là “học trò cũ” đi nữa, em vẫn mãi mong muốn được là đứa con bé bỏng của cô, là công dân có trách nhiệm của nước Việt. Cô sẽ không bao giờ phải ân hận vì đã sinh ra em lần thứ hai.

Và em mong, một ngày nào đó về thăm trường, em sẽ được cô trìu mến nắm tay và bảo với em rằng: “Cô hiểu em. Cô chia sẻ với em. Cô sẽ cố gắng để những điều làm em phải dằn vặt sẽ không còn tồn tại trên đời này nữa!”.

Mãi là trò nhỏ của thày cô.

Thứ Ba, 8 tháng 2, 2011

110208- Dương Trung Quốc: Thế hệ chúng ta mất gốc hoàn toàn

Tổng thư ký Hội sử học Việt Nam, ông Dương Trung Quốc lý giải vì sao "thế hệ vàng" của GS Vũ Đình Hòe và những trí thức lớn đương thời là một hiện tượng lịch sử khó quên, thừa hưởng những tố chất mà những thế hệ trước và sau nó không thể có. Trao đổi với phóng viên VietNamNet sau khi cụ Vũ Đình Hòe từ trần, ông Dương Trung Quốc cho biết, ông đặt tên "thế hệ vàng" bởi họ đã tiếp thu những tinh túy của nền Quốc học và văn hóa, văn minh phương Tây một cách xuất sắc.

Tiếp thu tinh túy văn minh phương Tây và nền Quốc học

Thưa ông Dương Trung Quốc, ông có thể lý giải vì sao những trí thức thuộc thế hệ vàng rất đặc biệt và không thể lặp lại trong lịch sử?

GS Vũ Đình Hòe.
Thế hệ vàng được hưởng một nền Quốc học rất căn bản, cho dù đến đầu thế kỷ thứ 20, nền Quốc học bắt đầu đứng trước nhiều thử thách và bị khủng hoảng do chế độ thuộc địa, nhưng về căn bản nó vẫn được duy trì cả trên lĩnh vực kiến thức và đạo lý. Quan niệm về dạy học là dạy làm người. Nền Quốc học lại được trải qua một thời kỳ của phong trào Duy Tân, là những trí thức yêu nước muốn hướng tới học hỏi cái mới.

Trong bối cảnh ấy, thế hệ này lại được tiếp nhận nền văn minh phương Tây một cách khá căn bản, tinh thần là khoa học và dân chủ. Họ đã học được và vượt lên trên cái ràng buộc và hạn chế của nền giáo dục thuộc địa.

Nền giáo dục và văn hóa Pháp, bên cạnh mục tiêu thực dân, là cả một nền văn minh. Chính nền văn minh ấy kích thích tinh thần dân tộc của họ vì họ nhận ra chân giá trị của nền văn hóa Pháp lại phục vụ cho chính sự nghiệp giải phóng dân tộc. Tư tưởng tự do, bình đẳng, bác ái rất thu hút. Chính thực dân Pháp cũng nói: con đường đi sang nước Pháp là con đường chống lại nước Pháp. Vì thế, bản chất nền văn minh lại trái ngược với mục tiêu thực dân.

Hai tố chất ấy lại được tồn tại trong một môi trường thúc giục của tinh thần yêu nước, tinh thần giải phóng dân tộc. Nó rơi vào thời điểm lịch sử là cuộc vận động giải phóng dân tộc VN, và đương nhiên ta phải nói tới ngọn cờ của Chủ tịch Hồ Chí Minh.

Bên cạnh Vũ Đình Hòe là đông đảo những trí thức tương tự như ông, đã tham gia vào trào lưu phát triển của đất nước, trở thành những người chiến sĩ giải phóng dân tộc, nòng cốt của cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ, như Tạ Quang Bửu, Trần Đại Nghĩa, Hoàng Minh Giám, Nguyễn Văn Huyên, Tôn Thất Tùng, Hồ Đắc Di...

Bộ trưởng Giáo dục đầu tiên

Trong bối cảnh ấy, GS Vũ Đình Hòe có gì giống và khác biệt với những trí thức tiến bộ đương thời?

Thế hệ vàng đã để lại tên tuổi trong lịch sử, trong đó GS Vũ Đình Hòe có may mắn là sống trọn gần một thế kỷ, trải nghiệm qua tất cả thăng trầm.

Ông là người vượt qua tất cả những thử thách của cuộc cách mạng. Hòa nhập vào được trào lưu chính thống của cuộc cách mạng là một thử thách rất lớn, không phải ai cũng vượt qua được. Có những người rất đáng kính trọng, nhưng vì nhiều lý do khác nhau, đã không đi tới cùng của sự nghiệp Đảng Cộng sản.

Ông là người dấn thân, trước khi tham gia cách mạng do Đảng Cộng sản lãnh đạo, tiêu biểu là Mặt trận Việt Minh, ông đã tham gia Đảng Dân chủ- một tập hợp của trí thức tiến bộ đương thời.

Nói tới Vũ Đình Hòe là nói tới tờ báo Thanh Nghị, cũng là một tập hợp tự nguyện của một nhóm trí thức tiên tiến, hy vọng xây dựng một xã hội mới khi nước VN độc lập. Tờ báo này là yếu tố thu hút một bộ phận ưu tú dấn thân tìm đường cứu nước, như Nghiêm Xuân Yêm, Phan Anh, Vũ Trọng Khánh...Tờ báo này đề cập rất nhiều đến đời sống kinh tế, xã hội và cả chính trị nữa.

Đúng lúc đó, Mặt trận Việt Minh đưa ra cương lĩnh chính trị của mình, đã thu hút được lực lượng yêu nước này đi theo. Lúc này, Đảng dân chủ đã có mối liên hệ khá chặt chẽ với Đảng Cộng sản Đông Dương.

Vì thế, trước Cách mạng tháng 8, ông Vũ Đình Hòe đã được Việt Minh mời lên Tân Trào để tham gia Đại hội như là một thành viên của Mặt trận dân tộc giải phóng. Khi Chính phủ cách mạng lâm thời được thành lập, ông đã có mặt trong nội các đầu tiên, với cương vị là Bộ trưởng Quốc gia giáo dục đầu tiên (1945-1946).

Lý do gì khiến Chủ tịch Hồ Chí Minh khi ấy lại đề nghị ông Vũ Đình Hòe làm Bộ trưởng giáo dục? Trong thời gian ấy, vị Bộ trưởng đầu tiên đã làm được những gì cho giáo dục Việt Nam?

"Những nhà Duy Tân đầu thế kỷ cũng từng đứng trước sự lựa chọn như chúng ta- từ bỏ cái gì và lựa chọn cái gì. Ngày xưa các cụ có triết lý rất đơn giản: thực học và thực nghiệp, cho nên không bị hư hỏng.  Chúng ta đang khủng hoảng vì tiếp nhận quá nhiều giá trị ảo".
Dương Trung Quốc

Trước đó, một trong những nội dung quan trọng của tờ Thanh Nghị mà ông Vũ Đình Hòe là hạt nhân tập hợp bàn về vấn đề nâng cao dân trí của người dân, giáo dục người dân một cách toàn diện.

Ông tham gia rất tích cực trong phong trào truyền bá Quốc ngữ, mặc dù ông là một luật gia.

Khi ông đưa những chủ trương đầu tiên của Bộ giáo dục thì đều được Chủ tịch Hồ Chí Minh tán thành. Thứ nhất là tôn trọng bằng cấp của chế độ cũ, tổ chức sớm cuộc thi làm cho giáo dục của chế độ cũ không bị đứt đoạn và tiếp thu nền giáo dục cũ, cải tạo thành nền giáo dục cách mạng. Đó cũng là điều gây ấn tượng cho ông lớn nhất vì ông cứ nghĩ cách mạng sẽ xóa bỏ tất cả cái cũ.

Chỉ không đầy hai tuần sau cách mạng thì đã khai giảng niên khóa đầu tiên.

Ông cũng là người có công khôi phục lại nền giáo dục đại học từ nền giáo dục thuộc địa, chuyển ĐH Đông Dương cũ thành ĐH của nước Việt Nam dân chủ cộng hòa, sử dụng Quốc ngữ.

Là một luật gia được đào tạo bài bản từ thời Pháp thuộc, ông Vũ Đình Hòe đã để lại những dấu ấn gì sau khi Chủ tịch Hồ Chí Minh cử ông làm Bộ trưởng Bộ Tư Pháp, sau khi thôi chức vụ Bộ trưởng Giáo dục?

Ông Vũ Đình Hòe là một thành viên xây dựng Hiến pháp năm 1946, đóng góp nhiều điểm sáng cho Hiến pháp này. Ông là người đóng góp rất nhiều cho nền tư pháp cách mạng, đứng trước nhiều thử thách để xây dựng một thể chế chính trị mới.

Có thể nói đây là thời kỳ tâm đắc nhất mà luật gia Vũ Đình Hoè được chứng kiến và trực tiếp tham dự trong quá trình xây dựng nền móng pháp lý của chế độ Dân chủ- Cộng hoà . Cụ gọi giai đoạn từ 1945 đến 1948 là “tuần trăng mật” giữa những người cộng sản và những trí thức khao khát Dân chủ với vai trò người nhạc trưởng là vị lãnh tụ của Cách mạng, người am hiểu sâu sắc nền chính trị cả Đông lẫn Tây khi lựa chọn thể chế cho Nhà nước Việt Nam độc lập.

GS Vũ Đình Hòe từng là chủ bút báo Thanh Nghị.
Nhóm “Thanh Nghị” của Vũ Đình Hoè với nhiều luật gia danh tiếng như Phan Anh, Vũ Văn Hiền, Vũ Trọng Khánh...từng có những cuộc trao đổi, tranh luận trên tờ “Thanh Nghị” về các thể chế chính trị mà nước Việt Nam phải lựa chọn khi cảm nhận được thời cơ độc lập đang đến gần. Tuy nhiên, tất cả những mô hình và bước đi mà Chủ tịch Hồ Chí Minh đã đưa ra, vào cái khoảnh khắc quyết định của lịch sử, cùng với độ lùi thời gian cho thấy, là một tư tưởng tiên tiến và một tinh thần Dân chủ rất hiện đại.

Thế hệ chúng ta mất gốc hoàn toàn

Sau thế hệ Vũ Đình Hòe, tại sao bắt đầu vắng bóng những trí thức lớn, kể cả khi có phong trào đi du học để tiếp nhận tri thức từ các nước phương Tây?

Thế hệ chúng ta sau này mất gốc hoàn toàn. Nếu có tiếp cận phương Tây thì chỉ là tiếp cận văn minh bề ngoài, phương tiện sống, kiến thức. Chẳng hạn chúng ta biết tiếng Anh, nhưng không hiểu nền văn minh của Anh là như thế nào. Trong khi đó, thế hệ thời Vũ Đình Hòe tiếp thu cả nền văn hóa.

Thời kỳ đổi mới sau này, dòng chảy từ thời Vũ Đình Hòe không chảy tiếp vì tư tưởng ấu trĩ của một số nhà lãnh đạo, nhận thức thì hạn hẹp, lại bị chi phối bởi lợi ích cho nên không tiếp cận được những giá trị.

Cốt lõi của giáo dục cần phải quan tâm đến, nhất là trong bối cảnh hiện nay, là vẫn phải giáo dục con người. Kiến thức làm người là quan trọng nhất, sau đó mới đến kỹ năng và tri thức khác. 

Lâu nay ta thực dụng quá. Bằng cấp là cần thiết, là chuẩn mực nhưng chỉ để ý tới điều đó thôi mà không quan tâm đến người ta lấy bằng bằng phương thức nào, bằng chính danh hay ngụy danh, bằng tri thức thực sự hay bằng mua bán. Điều đó rất nguy hiểm.

Tôi không tán thành phải quay về cái cũ, nhưng có những tinh thần xuyên suốt của giáo dục - triết lý giáo dục, phải có giá trị lâu dài. Những nhà Duy Tân đầu thế kỷ cũng từng đứng trước sự lựa chọn như chúng ta- từ bỏ cái gì và lựa chọn cái gì. Ngày xưa các cụ có triết lý rất đơn giản: thực học và thực nghiệp, cho nên không bị hư hỏng.  Chúng ta đang khủng hoảng vì tiếp nhận quá nhiều giá trị ảo.

Xin cảm ơn cuộc trò chuyện của ông.

Hương Giang (Thực hiện)

nguồn: http://vietnamnet.vn/vn/giao-duc/8407/duong-trung-quoc--the-he-chung-ta-mat-goc-hoan-toan.html

Thứ Tư, 24 tháng 2, 2010

100225- Trường Trẻ em khuyết tật Hy Vọng-Q.GV


trường không còn nằm trên 93 Nguyễn Oanh- mà dời vào đường số 2

lần theo địa chỉ cũ, TLV tìm nhà hụt hơi- hỏi ra mới biết là trung tâm đã chuyển qua địa chỉ mới mấy năm rổi.
TLV ghé trường nhằm lúc giờ ăn của trẻ nên nán lại chụp vài tấm hình sinh hoạt của tụi nhỏ.
trường Hy vọng là trường công lập- cơ sở hạ tầng do Nhà Nước tài trợ.
vì trường không làm việc ngày thứ 7- chủ nhật nên kế hoạch đi vào chủ nhật của TLV sẽ dời qua thứ 2 tuần sau.
TLV vừa ghé và tặng các em 8 thùng sữa và 6 gói kẹo- nhưng tiếc là ghé trễ quá nên các em đã về hết- không thu hoạch được tấm hình nào của các em....
Email của trường: hyvonggovap@vnn.vn
số điện thoại: 08 22055177 (gặp trực tiếp thầy hiệu trưởng).

Thứ Ba, 23 tháng 2, 2010

100224- Ảnh học sinh khỏa thân tập thể kinh động tổng thống Hàn Quốc

Tổng thống Hàn Quốc Lee Myung-bak vừa tuyên bố cải cách giáo dục là một trong những vấn đề hàng đầu trong chương trình nghị sự của nước này năm nay, sau khi thấy những bức ảnh chụp các học sinh khỏa thân trong lễ kỷ niệm tốt nghiệp được đưa lên mạng.

“Cải cách giáo dục là một trong những nhiệm vụ hàng đầu của chính phủ trong năm nay”, ông Lee nói trong bài phát biểu hai tuần một lần trên đài phát thanh. “Mỗi tháng một lần, chúng ta sẽ họp để xem xét lại chính sách giáo dục của chúng ta và sẽ nỗ lực hết sức để các học sinh, phụ huynh và thầy cô giáo thấy được là có sự thay đổi thực sự đang diễn ra”.

Tổng thống Hàn Quốc đưa ra tuyên bố trên sau khi hàng chục bức ảnh chụp các cô cậu học sinh khỏa thân trong ngày lễ tốt nghiệp, được phát lên mạng thời gian gần đây - mà báo chí nước này cho là một nghi lễ được thực hiện rộng rãi trong các buổi lễ tốt nghiệp, bắt nguồn từ nạn bạo lực trong trường học.
 
 
Những bức ảnh học sinh chụp trong lễ tốt nghiệp… 

… được phát tán trên mạng Internet

“Biện pháp khẩn cấp hiện nay là tiêu chuẩn hóa các buổi lễ phát bằng, nhưng vấn đề cơ bản là xem xét lại giáo dục có ý nghĩa như thế nào với các học sinh của chúng ta”, Tổng thống Lee Myung-bak nói.

Tuần trước, Tổng thống Hàn Quốc đã gọi hiện tượng này là “vấn đề văn hóa” và là “căn bệnh nghiêm trọng” đối với xã hội. “Chúng ta cần phải có cách giải quyết vấn đề bằng văn hóa giáo dục của mình”, ông nói.

Trà Giang
Theo Xinhua, Global Times