Hiển thị các bài đăng có nhãn tết. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn tết. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Sáu, 20 tháng 1, 2012

120120- Tiểu Hòa Thượng đại náo Sài gòn 27 tết

sau mấy năm phiêu bạt giang hồ, tiểu hòa thượng mới có dịp tái quậy phá ở SG.

đầu tiên là phải mang vác món quà thiệt là quí và thiệt là nặng này tặng cho mình.

thiệt là cám ơn tht lắm lắm

 

2 anh em chui vô quán cafe vĩa hè trong Sunwah vừa nhâm nhi sinh tố- cafe, vừa cháp cháp cái piza đỡ đói vì sau đó phải đi bộ từ nguyễn huệ về đến lê văn sỹ :-)

2 tấm hình này do blogger nhí nguyenleminhtriet chụp :-)

đến tối, hẹn 8g nhưng 8h30 bà con mới gặp mặt vì ai cũng lu bu tất niên cuối năm.

THT và kimgiahan ai cũng dzất ăn ảnh :-)

ngồi trong saigon phố đến 10h30 -mà ai cũng tía lia đủ đề tài- trinh thám, kinh dị, tâm linh, xã hội, chính trị,..và hẹn sau tết sẽ khám phá ẩm thực trên hóc môn và du lịch 1 nơi nào đó hehehe

nói chung là 1 ngày thiệt là pận dzộn và vui.

cám ơn món quà của tht lần nữa nhá

20-1-2012

 

Thứ Ba, 1 tháng 2, 2011

110201- Hoa Xuân Tân Mão




Đường hoa nguyễn Huệ.
Kinh nghệm: chụp ban đêm hình ảnh tuyệt vời hơn ban ngày.
năm nay quy mô thu gọn còn 60% năm ngoái- ít hơn, hụt hẫng hơn và ...xoàng hơn.
nhất là các loại hoa- mới ngày thứ 2 mà đã héo 1 mớ rồi- chưa đến mùng 1 thì te tua luôn cho xem. (Hình hoa héo mình có chụp- nhưng chỉ đưa lên hoa đẹp thôi :-) )
năm nay TLV báo cáo với hình ảnh chụp chợ hoa từ trên cao- xem như lấy công làm lời hihi.
Chúc Mừng Năm Mới

Thứ Hai, 17 tháng 1, 2011

110117- Nhớ trò nghịch chơi ngày Tết

Cắc tùng cheng. Hai con lân dũng mảnh vươn đầu, nhảy sụp, lắc bên này lắc bên kia, lên lên xuống xuống… Bất chợt tôi nghe mắt mình cay cay. Nửa thế kỷ, thời tưởng đã vĩnh viễn xa bỗng nhiên tái hiện trong tôi như đã tìm được một quãng đời đã mất… (Phan Bá Thi, Mỹ)

Hôm đó hai chúng tôi lái xe đi chợ, tình cờ vào ngày khai trương của một vài cửa hàng ở khu phố Việt Nam ở Seattle, thấy mấy đoàn lân và ngóng nhìn mấy đám khói nghe những tràng pháo đầu năm. Cũng thân quen như những năm trước đây. Tùng tùng cheng cheng. Đoàn lân chồm chồm múa múa, chúng tôi cưỡi ngựa xem hoa.

Lần này, vừa để xe xong đã thấy ông chủ tiệm Saigon Deli xua tay mời mang xe đi nơi khác… Tôi vui vẻ mang xe đậu chỗ khác vài chục mét xa hơn. Hai chúng tôi vừa bước vào cửa tiệm thì chú ý thấy đã có đoàn lân tập trung trước cửa với một giây pháo chắc cũng đến hơn năm mét treo trên cành cây trước tiệm.

Hai con lân, con bạc con vàng đang phục mình chờ pháo nổ. Một người đang cầm đầu pháo chuẩn bi đốt. Hai tôi dừng lại sau cánh cửa kính, chờ… Một phút sau, tràng pháo bắt đầu giòn giã reo vui… Cắc căc cắc. Tùng tùng tùng cheng cheng cheng….cắc cắc tùng tùng tùng cheng cheng…. cắc tùng cheng… Hai con lân dũng mảnh vươn đầu, nhảy sụp… lắc bên này lắc bên kia… lên lên xuống xuống…

Bất chợt tôi nghe mắt mình cay cay… Một khoảng đời tưởng đã vĩnh viễn xa với tuổi đời bỗng nhiên tái hiện trong tôi như đã tìm được một quãng đời đã mất… Những mùa Tết đó, lũ nhỏ chúng tôi cứ kéo nhau theo đoàn nhìn lân múa, leo cây để ăn lộc của chủ nhà mà từng lọn tiền cột chuỗi trên giây màu đỏ.

Hồi ấy bọn tôi thèm được có những lọn tiền cột ép giống như những chiếc nơ. Chúng tôi thèm nhưng bằng lòng tìm nhặt trong vũng xác pháo những chiết pháo tịt hay chưa kịp cháy. Bọn trẻ chúng tôi thách nhau cầm chiếc pháo trên tay và đốt.

Bọn trẻ chúng tôi, lắm khi có cả lũ con gái nhát gan nhưng ham vui và tò mò, thích nhìn pháo tống nổ. Mười đứa thì hết mười đứa đều hồi hộp chờ viên pháo tống từ trên dây rớt xuống. Lúc ấy mười đứa cũng như một chục liền đưa hai bàn tay lên bịt lỗ tai. Đùng một cái rõ to là cả bọn lại buông tay reo hò. Một trái pháo tống khác rớt xuống, lại bịt tai, đùng, lại reo hò. Nó như một trò chơi đã thành luật. Nhiều khi bọn nhỏ chúng tôi đốt một viên pháo, ụp lên một cái lon sữa bò. Pháo nổ tung cái lon lên cao. Lại reo hò, reo hò vì pháo đã nỗ, lon đã tung. Nhưng cũng lo lo là liệu cái lon co tung lên trúng kiếng nhà ai đó không?

Pháo chuột thảy vào bọn con gái nổ đẹt một cái nhỏ nhưng cũng đủ làm các nàng hét toáng lên. Tôi biết tỏng các vị sợ thì ít, làm dáng thì nhiều, kiểu như em đây nhát cáy lắm các anh đừng làm em sợ nha. Rồi mấy ngày chơi pháo cũng qua nhanh, bọn con trai lại quay về với đánh bi đá dế, bọn con gái với đánh thẻ nhảy dây…

Đã nữa thế kỷ, đây là lần đầu tiên hai con lân lạy bái trước mặt tôi cách không quá một mét, hai tôi tình cờ hưởng thay cho ông chủ. Con Lân, Ông Địa, tiếng trống chiêng, tiếng nổ, màu đỏ và khói hăng hăng của pháo. Đã lâu lắm rồi…

Tôi vừa tìm lại một quãng đời của tuổi nhóc… trong một khoảng khắc của cuộc đời đã vào tuổi xế chiều… Vui và nhiều cảm xúc.

Phan Bá Thi

nguồn: http://vnexpress.net/GL/The-gioi/Xuan-Que-huong/2011/01/3BA257AC/

Chủ Nhật, 14 tháng 2, 2010

100213- Đêm giao thừa-xuân Bính Dần


thăng long

khu trung tâm SG: đường Đồng Khởi- Lê Lợi- Nguyễn Huệ và sân thượng khách sạn REX